Cung Kim Hồng nhìn về phía hải vực không một gợn sóng phía trước, cùng những hòn đảo rải rác như sao giăng trên mặt biển, không khỏi khẽ nhíu mày, bởi vì hắn chẳng thể nhìn ra nơi đây có gì bất thường.
Cũng không phát hiện ra dấu vết tồn tại của đại trận.
Nhưng hắn cũng không nghi ngờ Huyền Hoàng đạo nhân dám lừa gạt mình ngay trước mặt, vì vậy ngay khoảnh khắc tiếp theo, Cung Kim Hồng vung tay, một đạo kim luân từ trong tay hắn bay ra, tựa như một vầng thái dương xé toạc không gian.
Hướng về hòn đảo cách đó không xa mà đánh tới.